Quảng Nam – Đà Nẵng – Huế một góc nhìn, một trái tim

ve-voi-da-nang

Quảng Nam – Đà Nẵng – Huế một góc nhìn, một trái tim

Tôi không biết bạn là ai? Người vùng nào, miền nào? Nếu bạn là một người Việt Nam, xin hãy đọc một lần và lắng nghe những gì tôi sắp nói sau đây, đôi khi, nó cho bạn một lựa chọn, một động lực mới thì sao?

        Tôi, 22 tuổi, một sinh viên chỉ “quanh quẩn” suốt trong cái gọi là Miền Trung thân thương của Đất nước Việt Nam này. Nói là “quanh quẩn” vì suốt một thời sinh viên của tôi luôn gắn bó với một nơi nào đó ở Quảng Nam – Đà Nẵng – Huế. Tôi không hiểu biết nhiều, nhưng tôi chắc những hiểu biết của tôi về cái “rốn của Việt Nam” này như nằm lòng vậy. Tôi chưa có dịp khám phá cái lạnh buốt của Sapa, cái mà được gọi là “tuyết” ấy rơi phủ đầy mặt đất, trắng xóa cả mắt; tôi chưa được nằm và ôm cả bầu trời đầy mây, đầy nắng, trong xanh mát rượi của đồi chè Mộc Châu; chưa từng biết cái sầm uất thực sự của thành phố “không đêm” Sài Gòn. Thế nhưng, với nơi tôi sống, tôi ở, đã đủ đẹp, đủ sầm uất không thua kém bất kỳ nơi nào. Nếu du lịch có sút hút mãnh liệt với bạn, tại sao chưa một lần ghé thăm quê hương tôi. Khó, thật khó để tìm một nơi nào thích hơn để bạn khám phá, để chiêm ngưỡng, và đắm chìm theo cách bạn muốn dù hiện đại hay truyền thống.

       Đến với Quảng Nam, tôi cho phố cổ Hội An nên được nhắc đến đầu tiên. Hoài phố bên dòng sông Thu Bồn thơ mộng đến lạ, một buổi sáng ở Hội An như một buổi sáng ở thế giới khác, bình yên vô cùng. Sẽ khá mệt mỏi vì quá nhiều con phố để qua, nhiều khung cảnh để ngắm, lười biếng hơn chỉ cần dừng đâu đó, một quán cà phê và thưởng thức cái sớm ban mai với nắng nhẹ trong tiết trời mát mẻ. Cái tôi thích nhất không phải khi Hội An “lên đèn”, không lung linh, không mờ nhạt và tuyệt nhiên đẹp đó là Hội An buổi xế chiều, cả khu phố trải dài trên một sắc – sắc vàng óng ả của nắng, của khu phố, của nước sơn cổ kính. Bên lề một chút, bạn có tin? Cầm Smartphone trên tay và dù ở góc độ nào, thời điểm nào, bạn cũng chụp được những shot hình đẹp bất ngờ dù đó là tấm ảnh lỗi. Tôi chỉ muốn giải thích đơn giản đó là vì bạn đang ở đây – Hội An, một trong 10 địa điểm du lịch nổi tiếng nhất thế giới.

        img5

[Ảnh sưu tầm]

Đà Nẵng với tôi ban đầu còn nghe xa lạ, nhưng 4 năm – 1 đời sinh viên dường như đã quá thấm tình cảm Đà Nẵng dành cho tôi. Đâu đó trên báo mạng, bạn còn nghe “thành phố phát triển”, “thành phố đáng sống”, người ta đã đồn đại, người ta khen dĩ nhiên không phải thừa đâu, cái cụm từ mà tôi cho đúng nhất bây giờ, phải nói “Đà Nẵng – thành phố Văn Minh”. Nó như một Singapor của Việt Nam ấy chứ. Mang một hình thái như là thành phố xanh, nơi những tòa cao ốc mọc lên cùng với màu xanh của thiên nhiên, đâu đó là khu phố nhộn nhịp là một công viên được trải bóng mát của cây, một dòng sông hiền hòa đi xuyên qua trái tim thành phố. Tất nhiên mọi thứ không phải là nhất, nhưng đủ hoàn thiện, hoàn hảo hơn tất cả. Tìm đâu ra khung cảnh trước mắt là dãy cầu bắc qua sông, từng cái từng cái lấp lánh trong đêm, uy nghiêm, sừng sững trên dòng sông Hàn êm ả như Cầu Rồng, đâu ra dáng thanh lịch tao nhã của cầu Thị Lý. Những khung cảnh ấy đã in đậm trong tôi một ký ức về Đà Nẵng sâu lắm, khó quên lắm. Hơn hết, người dân Đà thành thân thiện cực, họ nói nhiều và cởi mở lạ, cảm giác trống vắng khi ở đất người dần tiêu tan hết bởi sự thân mật chân chất đối với bất kỳ một vị khách tứ phương nào. Quên nữa, chã lẽ định nghĩa du lịch với bạn chỉ để ngắm, tôi nói nhỏ bạn nghe, ở đây có nhiều thứ để “en” (từ địa phương người Quảng Nam có nghĩa là ăn) lắm. Thích nhất vẫn là bánh tráng cuốn thịt heo, không phải là mỳ quảng mà bún chả cá mới đúng, vui thì ăn bánh lọc, bánh bèo, buồn thì ăn bánh đập vậy, Đà Nẵng không có món gì đặc trưng cả nhưng hầu như Đà Nẵng hội tủ đủ các món ngon 3 miền. Có nhiều lựa chọn cho bạn nếu bạn quá khó tính với ẩm thực, nhưng tôi khẳng định chắc chắn có món bạn sẽ thích đó.

        Đi ra một chút nữa, khi đã thưởng lãm cùng với bạn bè trên chuyến phượt vượt đèo Hải Vân, được thấy dải cát trắng, mặt nước trong xanh của Lăng Cô nằm lấp ló dưới rặng núi cao ngất, cái chất của phượt, của du lịch là đây. To lớn và vĩ đại mà ít ai biết, dù chẳng có địa điểm du lịch cụ thể nào trên đèo cả. Tạm dừng ở đây, xin phép được giới thiệu các bạn về quê hương tôi, Huế – chốn Kinh Đô địa linh nhân kiệt. Tôi không phải là người hoài cổ, yêu nét truyền thống, yêu văn hóa nên Kinh thành, Lăng tẩm không phải là lựa chọn số một của tôi, đến Huế, bạn cần phải đến tượng Phật Đứng. Nếu Linh Ứng thực sự rất linh với con dân Đà Nẵng thì với Huế, ngôi chùa này vẫn là điểm đến may mắn cho những người có tâm nguyện muốn hoàn thành. Bạn sẽ phải trải qua một quá trình thú vị, bước 100 bậc thang, 1 bậc thắp 1 nén nhang cho đến tượng Phật, với 1 chai nước cùng 1 nén nhang cắm vào lư đồng. Đợi đến khi nhang tàn, hãy uống nước này, nếu làm được với sự chân thành trong tim thì những gì bạn ước có khả năng trở thành hiện thực đấy. Tôi không chắc nhưng những lời truyền miệng mà người dân nơi đây bao đời đã nhắn nhủ vậy đã trở nên dĩ nhiên bất tuyệt. Tiếp, nếu bạn có thời gian hãy thử ghé biển Thuận An, bỏ qua các bãi tắm và đi mãi, đi đến tận cùng “thế giới”, bạn sẽ thấy cảnh mà bạn không hề được nhắc tới trong cẩm nang du lịch nào. Tên là Bãi Đá nhưng không chỉ có đá không, đó là một con đường đá rêu phong hình tổ ong được xếp ngay ngắn mà thành đường chạy dọc ra biển. Biển ở đây cũng hoang sơ hơn những bãi khác, vì không được đưa vào danh sách được tắm nên vẫn giữ được nét gì đó nguyên thủy ban đầu. Chắc hẳn Huế quá nổi tiếng với món đặc sản bánh bèo, bánh nậm, lọc,…đó là phẩn nổi và ở đâu họ cũng có thể sao chép được, duy chỉ có cơm hến thì cho dù ở đâu vẫn không sánh bằng. Nó ngon theo một cách “rẻ bèo”, ngon theo cách sáng tạo giữa những nguyên liệu bình thường nhất đến chất cay nồng mà ai cũng phải thốt lên “trời ơi, sao người Huế lại ăn cay như vậy?”. Đùa vui chứ, với tôi nếu 4 năm ở Đà Nẵng thì tôi đã có 18 năm thời gian để sống ở Huế, vẫn nhớ những lúc buồn hay vui, vẫn hay nhất là được thưởng cho mình một tách cà phê khu nội thành, nhịp thở cuộc sống của Huế chỉ có thể đập vào lúc này, mọi người gặp gỡ, nói chuyện vui vẻ trong không gian đầy ấp tiếng người, tiếng nhạc, mọi ưu phiền, âu lo chỉ có thể đi vào dĩ vãng. Bạn không nên đến Huế chỉ để tìm kiếm thú vui ăn chơi giải trí, nó không đủ tầm vóc, nó chỉ dành cho người vốn sống bình dị, yêu nét dịu dàng đương đại trong sự phát triển không ngừng thế giới bên ngoài.

img4

Con đường rêu phong dẫn ra biển –Bãi Đá

      Kết thúc câu chuyện, kết thúc hành trình tâm đắc của tôi, dù nhỏ bé nhưng tôi cho đó là trải nghiệm “phong phú nhất”, “đặc biệt nhất” về dải đất Miền Trung này. Quảng Nam – Đà Nẵng – Huế, mỗi nơi tuy mỗi khác, nhưng cộng lại đó là  “Miền Trung – thiên thời, địa lợi, nhân hòa”, nơi giao thoa các nền văn hóa vừa hiện đại vẫn giữ được nét truyền thống vừa tự nhiên và dễ thương không ngôn ngữ.

      Bây giờ, tôi đã trở thành một nhân viên ngành du lịch, niềm đam mê du lịch của tôi có lẽ không chỉ dừng lại ở mảnh đất Miền Trung này, tương lai mới là những chuyến đi, những con đường, những vùng đất, con người mới, tất cả sẽ không quên “báo cáo” lại cho các bạn. Chuyên mục quảng cáo lại bắt đầu, nơi tôi làm việc và bắt đầu ước mơ là Công ty cổ phần du lịch VRM, họ chuyên nghiệp và xứng đáng để bạn lựa chọn cho cuộc hành trình của mình, dù tìm nơi để nghỉ ngơi, hay thực hiện tour du lịch, họ sẵn sàng đáp ứng đầy đủ những yêu cầu khó khăn nhất. Trên hết, con người ở VRM travel cũng như tôi, đều là con người sống thực với giá trị của mình là trao nhau những niềm vui, sẻ chia những điều thú vị, sẻ chia tình cảm giữa những con người vốn xa lạ: khách hàng –người làm dịch vụ.

Bảo Tín

 

Post Discussion

Be the first to comment “Quảng Nam – Đà Nẵng – Huế một góc nhìn, một trái tim”

Copy © 2017 VRM Travel. All Rights Reserved

Hỗ trợ trực tuyến